Khi tổn thương trở thành thói quen, thì con người tự nhiên sẽ học được cách sống trong bình thản.
Đợi đến khi biết rằng đã làm người buồn rồi mới xin lỗi. Đừng đợi đến khi trở thành xa lạ mới nhận ra giá trị của nhau
Có không giữ mất đừng tìm. Đến không trân trọng, đi đừng hối tiếc
Đời người chỉ có một lần để yêu thôi. Cho nên, mất không giữ mất đừng tìm
Khi bạn đã cố gắng hết sức mà họ vẫn không thể cảm nhận được tình cảm của bạn, vậy thì nên dừng lại. Nếu một ngày nào đó, họ thấy thiếu vắng bạn, họ sẽ biết được bạn đã từng bên bạn và yêu thương họ như thế nào.
Hạnh phúc không phải là được yêu nhiều người. Mà là được một người yêu rất nhiều.
Người ta thường không trân trọng những gì mình đang có, nhưng lại thích dòm ngó những thứ không thuộc về mình.
Trên đời này không hề có người vô tâm, chỉ là tâm của họ không hướng về bạn mà thôi
Vì sao con người luôn muốn bản thân mình phải lưu lại những nuối tiếc? Có lẽ nhân sinh phải có một chút tiếc nuối mới được vẹn toàn.
Một khi niềm tin không còn nữa thì tình yêu cũng dần biến mất.
Đến một lúc nào đó, bạn sẽ chợt nhận ra được rằng: “Có một số người chỉ có thể ở trong tim bạn chứ không thể đi cùng bạn đến suốt cuộc đời”.
Khi bạn yêu một ai đó thật lòng, bạn sẽ hiểu được sự im lặng của người ta có sức tàn phá như thế nào đối với trái tim bạn.
Gặp gỡ, quen biết, yêu thương rồi chia ly là nỗi đắng cay trong trái tim bao người.
Duyên do trời định, phận do trời tạo. Nhưng hạnh phúc chính là do chính bản thân mình tạo ra. Vì vậy, hãy nhớ và trân trọng điều đó nhé!
Đôi khi người ta không chú ý đến những điều người khác làm cho mình, cho đến khi người ấy ngừng làm cho mình.
Gặp một người xa lạ bỗng nhớ một người, gặp lại một người quen bỗng thấy mình xa lạ. Chẳng có loại tẩy nào có thể xoá sạch được những gì đã có. Và chẳng có loại bút nào có thể vẽ lại những gì đã mất!
Đừng bao giờ thờ ơ với tin nhắn đến từ người yêu thương bạn. Bởi rất có thể đến một ngày bạn sẽ không còn cơ hội được nhận tin nhắn đó nữa.
Có khi nào xung quanh vẫn luôn có rất nhiều người thực lòng yêu thương ta nhưng sâu bên trong ta vẫn thấy đơn độc lẻ loi?
Có một thứ hối tiếc đau lòng hơn những điều hối tiếc khác, nó không xứng đáng trở nên như vậy. Đó chính là bạn đánh mất đi người bạn yêu, nhưng người đó từ đầu đến cuối không hề yêu bạn, mà chỉ xem bạn là một người thay thế.
Đánh thức tôi dậy khi mọi thứ sẽ xảy ra đúng một lần.
Một bàn tay dù to thế nào cũng không thể giữ một bàn tay đã không muốn nắm. Một vòng tay dù có rộng bao nhiêu cũng chẳng thể ôm trọn một người đã muốn rời đi.
Anh không bao giờ cho rằng chỉ một ả đàn bà có thể gây rối loạn cho cuộc sống của anh em nhé …
Tôi khóc sau khi xoá đi tất cả, sau đó tôi khóc một lần nữa, vì nó không bao giờ kết thúc
Hãy hứa với em, đó là tất cả những gì em muốn. Hãy nói với em rằng em đã thay đổi anh theo một cách nào đó. Hãy nói với em rằng em có ảnh hưởng đến cuộc đời anh. Hãy hứa với em rằng anh sẽ luôn nhớ về em. Mất anh đã đủ khó khăn, nhưng em không muốn sống và nghĩ rằng em chẳng có chút ý nghĩa nào đối với anh.
Cô ấy là một cô gái biết làm thế nào để được hạnh phúc ngay cả khi cô buồn và điều quan trọng là bạn biết điều đó.
Đôi khi bạn biết rằng người đó đang lừa dối bạn. Song bạn vẫn giả vờ như mình không hề hay biết gì hết. Nhưng sâu thẳm trong thâm tâm, đó là cách mà bạn lặng lẽ chọn để tha thứ.
Tình yêu giống như hai người cùng kéo một sợi dây chun. Nếu một người buông, người còn níu giữ sẽ đau đớn.
Đường lâu ngày không đi sẽ mọc đầy cỏ dại. Người lâu ngày không gặp bỗng trở thành người dưng.
Làm thế nào mà tôi có được niềm vui sau những nỗi buồn…
Chúng ta luôn quan tâm đến những người “bỏ mặc” chúng ta. Nhưng chúng ta lại “bỏ mặc” những người quan tâm đến mình…
Thật đáng ngạc nhiên rằng ai đó có thể làm trái tim bạn tan vỡ, ấy vậy mà bạn vẫn yêu người ấy với từng mảnh nhỏ.
Hóa ra . . để đi đến tận cùng của…Yêu Thương. . .phải đi ngang qua con đường mang tên…Nước Mắt và Chia Ly . . .
Em biết sự im lặng và những giọt nước mắt rồi sẽ chữa lành nỗi đau của em vào một ngày nào đó…
Làm thế nào em có thể lấy lại những nụ cười mà em đã thật sự có…
Em thích nghe nhạc buồn khi em buồn, bởi âm nhạc khiến cho nỗi buồn trong em tăng lên gấp bội…
Con người cảm thấy cô đơn bởi họ tạo ra bức tường ngăn cách thay vì những cầu nối gắn kết…
Mỉm cười và không ai có thể thấy nỗi buồn bên trong của bạn…
Tại sao cứ phải là anh, người em yêu nhất và cũng là người làm em đau nhất…
Em luôn bị tổn thương từ khoảnh khắc em bắt đầu quan tâm đến anh…
Nước mắt em lau bằng tình yêu mới!
II. Status không cần thương hại hay nhất
Em thà cô đơn còn hơn chơi với những người xấu xa…
Em sẽ không bao giờ ngừng quan tâm, nhưng nếu anh quyết định để đẩy em rời xa anh, em sẽ đi…
Đối với tôi bây giờ, nhắn cho người ấy một dòng tin “em nhớ anh” cũng là điều xa xỉ. Bởi vì tôi đã không biết trân trọng, tới khi mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc.
Đôi khi người ta phải khóc hết nước mắt , để nhường chỗ cho một trái tim tràn ngập nụ cười…
Em thà cô đơn còn tốt hơn yêu thương người giả dối…
Sai lầm lớn nhất của một người đàn ông là để một thằng con trai khác có cơ hội làm cho người phụ nữ của anh ta hạnh phúc.
Nắng có đẹp đến đâu, một cơn mưa ngâu cũng ướt hết. Tình có dài đến đâu chỉ cần một câu chia tay cũng kết thúc. Có không giữ mất đừng tìm, đến không trân trọng đi đừng nuối tiếc.
Muốn hoàn toàn quên đi một người mà mình yêu là một chuyện không hề dễ dàng, nhưng đôi khi không quên không có nghĩa là còn yêu.
Em ghét phải chia ly. Em ghét rằng em không thể quay lại…
Thời gian không làm cho em quên được anh, mà chỉ khiến em quen không có anh.
Chỉ có anh mới có thể mang đến nụ cười cho em khi em buồn..
Em sẽ chờ đợi cho đến một ngày, em có thể quên anh hoặc ngày mà anh nhận ra rằng anh không thể quên em…
Em đã cố gắng quên anh, nhưng em càng cố gắng bao nhiêu, em càng nghĩ về anh nhiều hơn…
Rất nhiều người thực sự mạnh mẽ – họ có thể đương đầu với mọi thứ mà họ phải đối mặt…
Đừng yêu thương trong dằn vặt của người khác và của chính chúng ta… Chẳng thà bằng lòng để tình yêu dang dở trong ký ức tốt đẹp còn hơn để cái tình cảm ấy trở thành gánh nặng cho cả hai..
Em mệt mỏi vì mọi người nói với em về tình yêu của họ khi mà em chỉ muốn anh là của riêng em…
Một triệu ngôn từ cũng không thể đưa anh quay lại, em biết vì em đã thử. Một triệu giọt nước mắt cũng vậy, em biết vì em đã khóc.
Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh, nhưng đồng thời thế giới cũng quá ư là nhỏ bé, gặp ai, cũng thấy giống anh.
Cuộc đời của một con người nhiều lúc mong manh quá. Đôi lúc cứ để nó trôi đi trong vô nghĩa, bởi vì chúng ta chẳng thể nào tưởng tượng nổi một ngày người ngay bên ra đi mãi không trở về. Đó mới là cơn ác mộng dài nhất mà chúng ta sẽ phải mất rất nhiều những năm tháng sau này để tập quen với nó.
Tình yêu bắt đầu với nụ cười, lớn lên với nụ hôn và kết thúc bằng giọt nước mắt.
Ai cũng nói, “Hãy nghe theo trái tim đi.” Tôi làm thế, nó vỡ rồi.
Giây phút người quay mặt bước đi, cuộc đời tôi không còn sức sống nữa.
Cuộc sống này vốn luôn đơn giản, sự phức tạp và rối rắm chỉ từ suy nghĩ của mỗi người mà sinh sôi nảy nở, nhưng đến tận cùng thì nó vẫn sẽ luôn là những vòng quay tuần hoàn của nó!!!
Con trai chọn cách im lặng cho những nỗi buồn, họ không khóc òa lên như con gái, cũng không dễ dàng bày tỏ tâm sự với ai. Khi bạn muốn lắng nghe, đừng cố gắng hỏi hết câu này đến câu khác, hãy im lặng ngồi cạnh, siết chặt bàn tay đang run rẩy trong niềm đau ấy, và chờ họ sẻ chia.
Đôi lúc nước mắt trở nên đáng quý hơn cả 1 nụ cười. Nụ cười có thể tặng cho bất cứ ai, nhưng nước mắt thì chỉ dành cho những người mà ta không muốn mất
Trong lòng mỗi người đều có một người “Không còn là người yêu… cũng không thể trở thành bạn bè”. Dù muốn hay không thì thỉnh thoảng cũng sẽ nhớ đến người ấy “như một thói quen”…
Cuối cùng thì sau cơn mưa trời lại sáng nhưng giờ đây em hiểu rằng em mất anh là mãi mãi phải không anh.